khuyến mãi lazada

Di ảnh liệt sĩ

Liệt sĩ: Lại Xuân Đình
Ngày sinh: 1942
Quê quán: xã Đồng Phú, Chương Mỹ, Hà Tây xã Đ...
Đơn vị: Đại đội 33 - Quân Khu 7
Hy sinh: Cửa ngõ Sài Gòn

Tìm kiếm

Đăng nhập

Nhớ thương Quảng Trị!

(28/02/2015 06:54:53 AM) Về Quảng Trị, ai cũng bùi ngùi, xúc động khi đến với các nghĩa trang liệt sĩ và thấy mình nhỏ bé trước sự hy sinh lớn lao của các anh hùng liệt sĩ. Muốn lắm, muốn được thắp cho tất cả đồng chí, đồng đội những nén nhang thành kính, nhưng làm sao có thể đi hết, đến hết từng phần mộ, bởi nơi các anh nằm rộng lớn, bao la quá!

Chuyến công tác về Quảng Trị từ cuối năm Giáp Ngọ khép lại, tôi trở về với công việc thường nhật và đón một cái Tết ấm cúng bên gia đình, đồng đội. Thế nhưng, mặc thời gian trôi đi, đâu đó trong sâu thẳm tâm khảm tôi luôn trào dâng những cảm xúc về một Quảng Trị trung dũng, kiên cường; về những đồng đội thế hệ cha anh đã mãi mãi nằm lại trên quê hương “lũy thép”.

Trong hơn 100 năm cùng cả nước đấu tranh chống ách đô hộ của hai kẻ thù cường bạo trong thế kỷ XX, Quảng Trị là nơi đụng đầu quyết liệt nhất giữa quân đội giải phóng và những kẻ đi xâm lược-nơi chứng kiến nỗi đau chia cắt đất nước ròng rã 20 năm-một trong những chiến trường khốc liệt nhất của cuộc trường chinh chống Mỹ, cứu nước. Ở Quảng Trị, chỉ riêng số liệt sĩ hy sinh và đang yên nghỉ tại 72 nghĩa trang liệt sĩ trong tỉnh đã lên tới con số gần 60.000 người. Có lẽ bởi thế mà Quảng Trị trở thành quê hương thứ hai của một thế hệ anh hùng; là niềm thương cảm, hãnh diện, tự hào của tất cả người dân Việt.

Quảng Trị hôm nay là cõi thiêng. Cứ đến Quảng Trị, trong mỗi con người bỗng nảy ra những điều mà chúng ta cũng không thể đoán biết trước được... Đến đây, ta sẽ tự trang bị cho mình những hiểu biết mới, nhiều hơn so với những gì ta đã biết về quá khứ; giúp ta nhận ra giá trị của hiện tại và hình dung rõ hơn hình hài của tương lai. Đến đây, ta sẽ được tắm mình trong mạch nguồn truyền thống, hun đúc thêm niềm tự hào, kiêu hãnh và có thêm sức mạnh để vững bước trên hành trình tới tương lai.

Tôi nhớ như in phút giây đặt chân trên thềm cỏ non xanh trong Thành cổ Quảng Trị. Chính nơi đây, trong chiến dịch Xuân-Hè 1972, trên một diện tích chưa đầy 4km2 đã phải hứng chịu 328.000 tấn bom, 1.230.328 viên đạn pháo các loại và hơn 2000 lượt máy bay oanh kích với sức công phá tổng cộng gấp 7 lần quả bom nguyên tử mà người Mỹ đã ném xuống Hi-rô-si-ma (Nhật Bản) trong chiến tranh thế giới thứ hai. Số quân Mỹ-ngụy đến Quảng Trị vào thời điểm cao nhất gấp 3 lần số dân của vùng đất nắng gió này. Đó là một cuộc chiến quá sức tưởng tượng về tội ác và sự chịu đựng. Bởi thế, giờ đây, bên dưới lớp cỏ non xanh tươi, hay trong dòng nước mát ngọt của đất, có ai chắc rằng sẽ không còn máu xương của đồng chí, đồng bào. Nhưng chúng ta cũng biết một điều chắc chắn rằng, những mầm xanh hôm nay vẫn từng ngày lớn lên từ đất, những phố phường hiện đại vẫn đang mọc lên từ những nơi đổ nát, hoang tàn sau chiến tranh!

Về Quảng Trị, ai cũng bùi ngùi, xúc động khi đến với các nghĩa trang liệt sĩ và thấy mình nhỏ bé trước sự hy sinh lớn lao của các anh hùng liệt sĩ. Muốn lắm, muốn được thắp cho tất cả đồng chí, đồng đội những nén nhang thành kính, nhưng làm sao có thể đi hết, đến hết từng phần mộ, bởi nơi các anh nằm rộng lớn, bao la quá! Xin cúi đầu thành tâm, thắp nén hương lòng kính viếng, nuốt lệ vào trong để nghĩ suy cho thật đủ đầy, để biết mình cần phải sống như thế nào cho xứng đáng với thế hệ cha anh.

Sáng mai này, không được đứng giữa các anh, nhưng trong tâm trí vẫn thành tâm tưởng nhớ! Xuân đã về ở lại nơi các anh ngã xuống. Đó chính là mùa Xuân vĩnh hằng-mùa Xuân bất tận thế hệ cha anh đã trao lại cho muôn đời sau!

Theo báo QĐND



Ý kiến của bạn





Nội dung:* (Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)